western union và chuyện khác

sáng nay, nhận được email từ wu báo là đã hủy việc chuyển tiền mang số kí tự sau. “như vậy, từ bây giờ, những khoản chuyển tiền từ tài khoản của bạn đến wu sẽ được hoàn lại”. đó là thông báo thứ ba wu gửi cho mình. 

chuyển tiền về việt nam từ nước ngoài là một việc hết sức bình thường, nếu không nói là cần phải làm. vì đồng ngoại tệ mạnh hơn nội tệ. anh bạn người mĩ thì không thích chuyển tiền từ wu – vì phải trả phí trong khi chuyển tiền trong nước không mất đồng nào. hồi mình hỏi well fargo về việc chuyển tiền, họ bảo mở tài khoản thông tin nhận tiền, mất $45, sau đó có một cái mã, gọi là script bên trong ngân hàng theo số tài khoản mở tại ngân hàng của mình để mình có thể nhận tiền. các ngân hàng làm việc với nhau dựa trên mã, bao gồm 12 chữ số và kí tự. nên việc chuyển khoản không có tên bất kì khách hàng nào. tại việt nam, chuyển tiền hơn $2000 ra nước ngoài phải xin phép ngân hàng nhà nước, thường thủ tục hoàn tất trong vòng 10 ngày làm việc. còn ở mĩ, trong một vụ lình xình tài chính của tổ chức việt tân, luật sư báo rằng với $3000 chuyển ra nước ngoài, phải xin phép ngân hàng trung ương.

như vậy, tất cả các khoản giao dịch có giá trị đều phải được xin phép. nhưng cũng không hiểu bằng cách nào mà hồ sơ panama công bố cách thức chuyển tiền trốn thuế của giới nhà giàu. chú ý, khi bạn tìm từ khóa này rất dễ bị mã độc tấn công, do liên quan đến thông tin nhạy cảm. và thời điểm công bố của wiki thì dân tình có dấu hỏi tại sao không thấy có tên người mĩ nào trong danh sách tổng cộng 11.5 triệu tài liệu này.

trở lại chuyện wu, mình chọn chuyển tiền qua kênh này không phải vì nhanh – dịch vụ cho phép người nhận tiền trong vòng 10 phút sau khi chuyển tiền, mà vì rẻ, phí chuyển tiền so với dịch vụ đen cạnh tranh không bao nhiêu, khoảng 0.5%. vả lại, mình thích cái gì minh bạch. các dịch vụ chuyển tiền được quảng cáo rầm rộ bên việt mĩ, thường nằm trong danh sách đen – chậc cũng không nên nói nhiều đến những việc bên lề như vậy. sau khi đăng kí thông tin người nhận tại website của wu, thì wu sẽ gửi một thư đến địa chỉ người gửi. nên việc người khác cầm nhầm tiền rất là khó, vì chỉ người gửi tiền có được thư tín của wu, và chuyển tiếp cho người nhận. trường hợp người gửi bị mất hộp thư, có thể login vô trang wu để hủy lệnh chuyển tiền. mặt khác, chuyển khoản online tại website ngân hàng cũng không dễ gì, hỏi đi hỏi lại các câu hỏi bí mật 2-3 lần rồi mới cho chuyển.

tại wu, điền thông tin người nhận, nhận mail thông báo từ wu, sau đó wu sẽ lập một khoản tiền trên hệ thống, chờ nhận được tiền từ người gửi. thông thường cho 14 ngày để tiền từ người gửi đến wu, nếu sau 14 ngày tự động hệ thống sẽ hủy lệnh chuyển tiền. sau khi nhận được tiền từ người gửi và người nhận đến nhận tiền rồi. hệ thống sẽ hủy lệnh chờ nhận tiền từ người gửi. đó là nội dung email mình nhận sáng nay. bảo vệ thông tin người gửi rất cao. bằng cách này, nếu ai đó sử dụng thông tin chuyển tiền từ người gửi, cũng sẽ không gửi đi được. đây cũng là một cách bảo vệ thông tin trên mạng. chưa kể, sau 2 phút nếu bạn không hoạt động gì trên tài khoản, tài khoản cũng tự động thoát ra. ở ngân hàng thì ngắn hơn, 30 giây.

chuyện dịch vụ ở mĩ có một cái mình muốn chia sẻ là vụ iphone – viết tắt là ip.

kể chuyện mình trước, lúc trước mình xài blackberry, nói thiệt, cái điện thoại đó rất là thông minh. mình xài z10, ai xài bb rồi xài qua cái khác thấy không tiện bằng. ngay cả ip. tại sao nó thông minh? chỉ về khoản quản lí thông tin liên hệ – contact thôi mà cho phép tạo nhóm – hiện trên email – cho phép tích hợp vô số tài khoản email trên cùng 1 điện thoại (ip6 mới làm được điều này, sau bb 2-3 năm), cho phép hiện thông tin theo lựa chọn của người dùng. về khoản chụp hình, dù không khoe khoang gì nhưng ảnh đẹp hơn cả ip6 ( lưu ý dòng z10 thì cũ mèm rồi) mà còn có cả gps theo ảnh. công nghệ đó bên ip6 chưa có. việc mình thích nhất là không có nút gì, chỉ trơn 1 cái màn hình. lướt qua trái là mở, lướt lên góc là đóng ứng dụng. cái này thì trên cả tuyệt vời, trong khi ip với ss thì trung thành với cái nút vân tay.

nhưng ông chồng mình là dân cuồng ip nên việc đầu tiên ổng làm là mua cái ip cho mình, để khỏi chướng mắt cái bb. dẫn đến at&t, mình chọn ip 5s vàng, cái đó đẹp, lại nhỏ. ổng nói mua cái mới nhất mà xài. vậy là chọn ip6, màu xám, màu khác không đẹp bằng, dù sau này, mấy lần thay mình đều hỏi có thay được cái vàng không. một lần, cái ip trượt từ trên xe xuống đất, bể tan màn hình. may mà có mua bảo hiểm, nên hỏi bảo hành, sau khi hỏi thông tin dung lượng với màu sắc xong, họ bảo $199 đổi lấy cái khác y như đã mua. sáng hôm sau, 8g sáng, họ đưa đến tận cửa cái điện thoại mới cho mình. còn cái cũ thì gửi lại trung tâm ở cali. có cái mới được đâu mấy ngày, phát hiện không cập nhật được bản version mới, mang đến trung tâm, họ bảo chờ một chút để check máy. thế là anh này mang máy vô phòng trong đâu chừng 10′.

ngừng ở đây rẽ sang một ngày khác cách đó đâu chừng tháng mấy. trong một lần lái xe trên đường, mình nói vụ mua hàng hiệu ở saigon không như ở đây, mặc dù giá tiền vẫn như vậy, nhưng nhiều khi là túi giả – mình đang nói túi xách. có người mua xong phát hiện, phải mang đến cửa hàng để đổi lại. vì túi hàng hiệu cái nào cũng có bảo hành và dịch vụ thì khỏi phải nói. ông chồng mình mới hỏi tại sao lại như vậy, ai cũng muốn có khách hàng- mà khách hàng cao cấp nữa. mình nói ở khâu nhân viên- họ ăn cắp hàng – phụ kiện bán ra rồi thay hàng fake vào. ổng nói hèn chi, hồi em mang cái phone đến họ check phone em, vì họ không tin em. (ai tự ái nói dân châu á là công dân hạng hai – không chỉ dân châu á đâu, dân châu âu cũng là hạng hai- chỉ có mĩ nòi là hạng nhứt thôi). anh chưa bao giờ bị như vậy.

trở lại phút thứ 11. anh chàng nhân viên trong ip mang máy mình ra nói máy này ở cali – ừ, mới nhận có mấy ngày từ đó mà – kiểm tra không biết bị gì, lấy máy mới nha- hai vợ chồng đồng ý cái rụp. đưa luôn cái mới y chang cái cũ cho mình. mình thử lần nữa, hỏi có đổi được màu vàng không – chỗ này không được, phải lên cali mới đổi được. mình mua máy ở bellevue mà đổi màu phải lên cali đổi o.O

trong 2 tháng 3 cái ip6 qua tay mình. khi nói chuyện này trên face, anh bạn yêu nước của mình bảo xời, bây giờ bên việt nam cũng có dịch vụ như vậy. ip đâu chỉ có mỗi vậy, có vậy nó đâu có làm điên đầu dân mĩ. cả nhà chồng mình đều xài ip. trên dưới 20 mạng. bữa, em chồng bay qua las chơi, sẵn mấy ngày cái ip bị đơ cảm ứng, ảnh gọi lên ip đặt lịch hẹn. đặt lịch như vậy bảo đảm nhân viên kĩ thuật có mặt đúng giờ. sau đó, ảnh chạy đến trung tâm ảnh đặt lịch hẹn hỏi ngang nhân viên. nhân viên kiểm tra xong, báo thay máy mới, có lịch hẹn $199, không lịch hẹn $500. bây giờ thì biết cái giá của hẹn giờ trước. ảnh nói 5:30 pm quay lại – lúc đó là 11:30 am. (cái vụ giờ này mà cô khách người trung quốc, cổ nhắn tin 21:05 cổ sẽ đến, ông chồng mình bảo cái giờ ngớ ngẩn). bữa đó, cả bọn ba người coi game nên 5:45 mới trên đường, ông em gọi điện báo là có hẹn mà quá giờ rồi, có nên đến không? “i’m not a, try again.” …” i said i’m not a”. rõ là bên kia người ta nhầm 1 ông cùng họ với ổng ( là ông chồng mình) mà ổng không nói tên ra, ổng chỉ nói thử lại lần nữa, tôi có hẹn lúc 5:30 ngày hôm nay. mình bảo chồng, ông em là khách hàng khó tính. rõ rồi. ông em chồng mình có lần thu nhập tầm 400k/ năm khi còn làm bên amazon, thì đủ biết khách hàng cỡ nào.

hồi chồng làm bên microsoft, mua tất cả ip với giá 50% kể cả dịch vụ. sau này không còn làm nữa, làm giáo viên giảm thấp hơn 20%, kể cả dịch vụ hàng tháng. nghĩa là tất cả khách hàng có việc làm đều mua giá dưới giá niêm yết. hỏi vậy sao kinh doanh? họ lấy từ nguồn khác. đây là ví dụ. hóa đơn tiền điện thoại hàng tháng cho 6 người, bao gồm 2 vợ chồng mình, 2 vợ chồng ba chồng, con gái lớn (do có thời gian làm việc cùng với ba nên được trừ dần theo tiền điện thoại) và 1 cái samsung tab của con rể, tất cả có giá $370. cho 64GB dung lượng, mà mỗi tháng 6 người xài chưa tới 10GB. mình nói chồng xem có giảm được không? ví dụ trả tiền 64 GB mà xài 50GB thì cũng được, đằng này chưa tới 20% nữa. at&t cho coi dịch vụ, hạn mức 15GB mỗi tháng còn $170 – nhưng khi chọn hạn mức này, hệ thống tự động đưa lên 40GB, mà với 40GB thì giá trả hàng tháng là $300. nhìn thì trả mức cũ lợi hơn. khi nhân viên tư vấn, trả lời, với hạn mức 15gb không đủ để dành qua tháng sau, và nếu đi du lịch sẽ không đủ để xài. ý là ra khỏi nhà thì tự động 3g như bên mình.

nghĩa là hiện nay nhà mình đang trả 90% không xài đến. bao nhiêu người như mình? cho nên nói sao dịch vụ không tốt, giá không giảm? họ tính toán tốt hơn mình nhiều. chưa kể tất cả ip khi nhắn tin đều được miễn phí, còn nếu nhắn cho ai không xài ip, lập tức nhà mạng sẽ tính là 1. và cái này thì giới hạn. hiện nay, với 6 người và số hóa đơn như vậy được nhắn 1000, cô con gái lớn nhắn hết 726 người -không-xài-ip. mình có 2 người. còn tất cả người còn lại không có tin nhắn nào – tức là tất cả bạn của họ – người họ giao tiếp đều xài ip. lúc này thì hiểu dân mĩ cuồng ip.

PS: vụ đổi máy ngang như vậy khiến cho dòng máy restore ra ngoài nhiều hơn

Bình luận về bài viết này