những vuông màu lưng trời

có lẽ không cần phải đọc hết tác phẩm của chú phi công mình cũng có thể giới thiệu sách chú ấy viết sẽ như thế nào. vì hơn hai năm đọc những gì chú viết trên blog không cảm được chất văn chương chú viết sao?

nhưng mình vẫn cẩn thận đọc.

lúc nhận được tác phẩm của chú là vào dịp cuối năm, khi đầy ắp không khí lễ hội quanh mình. khi mỗi ngày mình gói ghém quà tặng cho người thân và nhận được quà tặng phương xa. lúc đó mình nghĩ đọc sách chú dưới ánh đèn lấp lánh của phòng bếp, bên cạnh lò sưởi bập bùng và mùi thơm từ gỗ. nét ấm áp đó đủ xua đi cơn lạnh mùa đông bên ngoài âm mấy độ c.

nhưng cuối cùng thời khắc mình cầm lòng không đặng mở ra trang đầu tiên đọc một lèo là trên ghế sofa cạnh cửa sổ, bên ngoài là nắng vàng rực rỡ, trong phòng ấm áp với mùi snowy woods của hãng tuscany. đời luôn vặn vẹo như vậy. điểm hấp dẫn là độ dày của quyển sách khiến mình nghĩ ít ra có thể đọc đến không ngừng mấy tiếng liền.

chú phi công viết blog thấy bâng quơ chứ sách đọc từng trang phải đọc chậm. có lẽ chữ tròn. tròn nội dung gửi gắm. mình nghĩ giữa khung lái chia bầu trời thành hai mảnh như trong bìa thì hai mảnh này lơ lửng nhiều mảng màu của mây trời, của màu thời gian, của màu không gian bên dưới, của hành khách chuyến bay, của suy nghĩ người lái.

mảng màu nhiều như thế lại thể hiện rõ không gian thời đại chúng ta, nhỏ vài mét vuông mà xử lí rộng trong xã hội. như ô vuông điện thoại chứa đựng thế giới loài người.

nàng đại nói chú phi công viết gây một hấp dẫn đối với nàng. nàng muốn tìm hiểu những bí ẩn về con người chú phía sau câu chữ này. sự nhạy cảm của nàng làm mình cảm thấy nguy hiểm, giống một kẻ tội phạm hấp dẫn bởi con mồi rồi lần lần tìm hiểu thói quen sở thích, sau đó theo dõi, sau đó thành một phần suy nghĩ như con mồi, sau đó tiếp cận và bắt đầu hành trình phạm tội. ừm mình nheo nheo mắt nhìn nàng. không phải là thế đi. mình thấy nàng buông quyển sách xuống rồi nói con ngưng ở đây.

mình thở phào nhẹ nhõm. năng lực tri nhận của người trẻ đôi khi làm mình ganh tị, hoảng hốt, lo lắng. may mà mình cũng đã từng trẻ.

pets

trong ổ chó có 6 con thì torch nhìn là biết nó uống sữa bính. từ bính này hiếm gặp quá. thường người ta sẽ nói mặc áo bính tức là mặc áo của người khác. tìm trên mạng cũng không ra nữa. bữa đầu tháng năm đó, mình chọn con torch vì thấy nó lạc loài trong ổ.

họ trong mắt tôi

quà sinh nhật xã cho là alpha 17 – dòng laptop chuyên chơi game, được đánh giá ngoại hạng – nhưng xã không có thời gian tìm hiểu, chỉ nghe mình nói có thể mình sẽ mua 1 cái laptop cho mình, ổng kêu một ông chuyên bán rồi ông này gửi cái máy ổng thích. lòng vòng tức là mình đang có một cái laptop yêu thích của người khác nhưng do người lo lắng cho mình trả.

tết xa

viết kẻo hết ngày …

mấy bữa trước gọi điện chúc tết mẹ. hỏi mẹ lo gì cho tết, mẹ nói con cháu không ở đây, anh em xa lạ, cũng phải mua cho đủ. sau đó mẹ nói có thời gian người ta bàn bỏ tết cổ truyền đi, chỉ đón tết dương lịch. cho tiết kiệm. mình nói lúc đó trời chưa vào xuân sao tết được, hoa chưa nở. phải là giờ hoá mới nở, trời mới xuân.

tuyết rơi

hai tuần trước xe mình bị xe người khác tông. cả hai làn đều đổ lên highway, làn kia có biển yelp làn mình thì không. chiếc xe ben bên kia không giảm tốc nên mình thắng và bị tông.

sáng mình bị tông chiều xã nhận hợp đồng theo đuổi mấy tháng. giờ ổng đang theo một hợp đồng gấp 3 cái kia không biết lúc đó mình còn mạng để viết không haha.