những vuông màu lưng trời

có lẽ không cần phải đọc hết tác phẩm của chú phi công mình cũng có thể giới thiệu sách chú ấy viết sẽ như thế nào. vì hơn hai năm đọc những gì chú viết trên blog không cảm được chất văn chương chú viết sao?

nhưng mình vẫn cẩn thận đọc.

lúc nhận được tác phẩm của chú là vào dịp cuối năm, khi đầy ắp không khí lễ hội quanh mình. khi mỗi ngày mình gói ghém quà tặng cho người thân và nhận được quà tặng phương xa. lúc đó mình nghĩ đọc sách chú dưới ánh đèn lấp lánh của phòng bếp, bên cạnh lò sưởi bập bùng và mùi thơm từ gỗ. nét ấm áp đó đủ xua đi cơn lạnh mùa đông bên ngoài âm mấy độ c.

nhưng cuối cùng thời khắc mình cầm lòng không đặng mở ra trang đầu tiên đọc một lèo là trên ghế sofa cạnh cửa sổ, bên ngoài là nắng vàng rực rỡ, trong phòng ấm áp với mùi snowy woods của hãng tuscany. đời luôn vặn vẹo như vậy. điểm hấp dẫn là độ dày của quyển sách khiến mình nghĩ ít ra có thể đọc đến không ngừng mấy tiếng liền.

chú phi công viết blog thấy bâng quơ chứ sách đọc từng trang phải đọc chậm. có lẽ chữ tròn. tròn nội dung gửi gắm. mình nghĩ giữa khung lái chia bầu trời thành hai mảnh như trong bìa thì hai mảnh này lơ lửng nhiều mảng màu của mây trời, của màu thời gian, của màu không gian bên dưới, của hành khách chuyến bay, của suy nghĩ người lái.

mảng màu nhiều như thế lại thể hiện rõ không gian thời đại chúng ta, nhỏ vài mét vuông mà xử lí rộng trong xã hội. như ô vuông điện thoại chứa đựng thế giới loài người.

nàng đại nói chú phi công viết gây một hấp dẫn đối với nàng. nàng muốn tìm hiểu những bí ẩn về con người chú phía sau câu chữ này. sự nhạy cảm của nàng làm mình cảm thấy nguy hiểm, giống một kẻ tội phạm hấp dẫn bởi con mồi rồi lần lần tìm hiểu thói quen sở thích, sau đó theo dõi, sau đó thành một phần suy nghĩ như con mồi, sau đó tiếp cận và bắt đầu hành trình phạm tội. ừm mình nheo nheo mắt nhìn nàng. không phải là thế đi. mình thấy nàng buông quyển sách xuống rồi nói con ngưng ở đây.

mình thở phào nhẹ nhõm. năng lực tri nhận của người trẻ đôi khi làm mình ganh tị, hoảng hốt, lo lắng. may mà mình cũng đã từng trẻ.

Một suy nghĩ 3 thoughts on “những vuông màu lưng trời

    • loinho viết:

      hihi nhà tui mùa xuân chim ríu rít, muốn mèo nằm lim dim cạnh cửa sổ trên thảm mềm hay chó nghễnh cổ dưới sofa chờ đọc xong sách đều được. mùa hè ngồi dưới thềm cỏ nhìn hồ trong bên cạnh đồi thông hay mùa thu ngắm lá vàng rơi đều được. tui cũng từng đọc sách ăn kem trên tầng 3 mươi mấy ở saigon. khi nào chú về hưu thì có í mà :))

Bình luận về bài viết này