lỡ lời

bữa, lỡ lời nói để chép danh sách các bài báo cáo, báo, nghiên cứu, tiểu luận về việt nam. nhưng mà làm không được, thôi mình tự quay mặt vô tường xấu hổ vậy.

IMG_4020

trang viết đây, 1 trang có trên dưới khoảng 20 bài đến 30 bài, tựa in nghiêng, nhỏ, có khoảng 18-20 trang như vậy. mình ngán đến nỗi không đụng đến nó từ bữa hứa cuội đến giờ.

Tiếp tục đọc

sự chăm chỉ và lương thiện

báo cafe f vừa đăng một bức ảnh minh họa tin về khóa học bất động sản nổ. bức ảnh đó, nếu chụp chếch sang trái khoảng 25 độ, gắn mặt tươi cười của anh bạn mình vô thì chính là bức ảnh của ảnh chụp khoe  trên face mấy ngày trước.

ảnh chính là một trong những diễn giả mà bài báo đề cập.

Tiếp tục đọc

trị an

từ này hay đi cùng từ công an vào những năm 80, trên tờ báo công an thành phố hồ chí minh. nhưng bây giờ ít ai dùng, vì nó có từ nhạy cảm, là từ “trị”. các bạn báo chí bây giờ thích từ trật tự và an ninh hơn dùng từ này.

chữ an trong hai từ công an và trị an là cùng một chữ dựa theo hán việt từ điển. Tiếp tục đọc

nghe nhạc phải trả tiền

từ hồi anh bạn mình phải trả tiền cho mình xem game of thrones và ảnh nhìn laptop mình có chứa 190gb phim, ảnh nói phim ăn cắp thì mình không còn thói quen chia sẻ clip nhạc trên youtube nữa, vì xấu hổ quá.

lúc trước, ở nhà, có vụ lùm xùm về việc các ca sĩ, nhạc sĩ đòi kiện trang mp3 zing, nhưng mà nếu dẹp nó thì sinh viên yêu thích các ca sĩ/ nhạc sĩ lấy gì mà nghe, vậy là phải để cho nó tồn tại. bây giờ, ngồi gõ cái này, tai thì nghe pink floyd nhưng phải trả tiền, từ my music của iphone. iphone có free music app, nhưng vô app này thì nhạc cũng chỉ có mấy bản, cũng có khoảng 100 bài thuộc các thể loại, nhưng tệ, ví dụ, mình chọn bbking, chỉ có bản ghetto woman còn lại thì không có gì. nói chung là nếu dân nghe nhạc chuyên nghiệp thì không thể chấp nhận sự miễn phí này.

thậm chí, mình đang nghe my music trên iphone, họ cho mình 3 tháng free, còn từ tháng thứ tư trở đi thì trả $2.99/ tháng, mình cũng tạm chấp nhận được với việc trả 3 đô cho nghe nhạc. vậy mà, nghe free hả, không có vài bản within tempation mà mình thích luôn, chỉ có band nhạc nhưng bài hát thì không, để chờ xem khi trả tiền thì mình có được tìm kiếm mấy bản đó không. còn nếu bạn là fan của the beatles thì khỏi tìm bản nào trên hệ thống apple, vì mình nhớ không lầm, mình đọc trong cuốn tự sự của steve có nói rằng apple trao đổi thất bại với nhà giữ bản quyền the beatles khiến cho dân nghe nhạc không thể nghe bài nào.

mình chỉ có thể ngậm ngùi mà nói rằng trả 3usd cũng như hỗ trợ nhóm mình hay nghe nhiều nhất là pink floyd thôi. ông chồng mình thì tốn khối tiền cho icloud để lưu trữ mấy bản nhạc, him nói mỗi năm trả 10usd cho việc nghe nhạc này, nhưng hình như kèm theo chế độ đặc biệt. ví dụ, mình vừa mở tài khoản trên amazon, lúa ghê, bây giờ mới có tài khoản trên này, thì him add mình thành prime, mình cũng biết nếu là thành viên prime thì giá sẽ ưu đãi hơn, nhưng him phải trả phí cho thành viên prime này hàng tháng bao nhiêu tiền. còn nếu mình mở sạp trên amazon, một tháng mình trả cho amazon 3usd. chưa tìm hiểu, nhưng vì đang tính mở hàng trên đó bán đồ. còn vụ mỗi ngày có bao nhiêu đồ được bán thì thôi rồi luôn, con số lúc nào cũng toàn 4 số. nghĩa là trên đó là cái chợ khổng lồ.

hồi mình muốn mua con dao để xài, dao lưỡi mỏng, dùng để thái, bên việt nam thì mình mua dễ, nhưng bên này, dao ở siêu thị, thậm chí ở siêu thị châu á, cũng dở ẹc, dùng để xài nghiệp dư, nghĩa là mấy người làm bếp tệ, dành cho mấy bà nội trợ hạng b hoặc c, không phải hạng a như mình.

thực ra vì mình yêu thích việc nấu nướng, nên nhìn dao là biết ngay loại này nếu cắt thì nó ra miếng gì. ông bà ta có câu “dao xắt ra tấm ra miếng” để nói về loại dao bén, lại vừa dùng đúng việc. ông xã mình nói em lên amazon mua, lúc đó mình nghĩ amazon chắc cũng chỉ là chỗ bán hàng cũ, hoặc hàng giảm giá, vì mấy lần mấy ông bạn lên đó mua đồ, toàn hàng giảm giá, chắc không có hàng chuyên nghiệp. đến lúc mình lên, gõ từ knife, nó ra khoảng hơn 10k sản phẩm, đương nhiên cũng có sản phẩm trùng lắp, nhưng nhìn sơ thì có từ loại bán trong siêu thị cho đến loại hơn 100usd/ con. hàng của nhật.

mình nhìn khoảng hơn chục trang sản phẩm thì mình đuối, không tìm nữa. heiz, nghĩ đến việc bên nước mĩ này, trả tiền cho tất cả các dịch vụ mình hưởng, làm xã hội tốt hơn, không biết khi nào bên việt nam mới được như vậy.

lần trước, ông bạn mĩ của mình thì thuộc thành phần bất hảo, chôm nhạc, phim thì vô địch luôn, thậm chí, không biết him làm sao mà nhà internet không có warning như mình. đi dạo cửa hàng, 1 vòng là đã chôm đồ của người ta rồi. mình thấy xấu hổ quá, mới nói sao chôm đồ hoài vậy, thì ông này nói, ai mà bỏ tiền 15 usd ra mua cái nón giả lông cừu này? em điên hả :))

 

tin đồn thất thiệt

mấy bữa, bọn trẻ nhà mình được nghỉ hè. mình dẫn tụi nhỏ lên mảnh vườn dưỡng già của mẹ. từ ngữ việt nam thật sinh động. dưỡng già là ở rồi chết luôn. mai mốt, khi nào thấy mẹ bệnh nặng, nhắm không qua khỏi, thể nào cũng có ” bộ đồ dưỡng già”. có vài người kị, nhưng có vài người xem cái chết như việc hệ trọng đời người, giống kết hôn hay sinh con vậy, chuẩn bị kĩ càng, xem cả ngày giờ.

nhưng hôm nay mình không tám về chuyện dưỡng già, mình tám về chuyện mình thấy ngờ ngợ và rất nhiều tổn thất.  Tiếp tục đọc

hành vi không rõ ràng

một bác Q. vừa có ý kiến trên mạng rằng thì là việt nam đang có cách hành xử kì lạ. một số người không biểt và không hiểu mình đang làm gì, một số thì biết nhưng ko làm. số còn lại biết và hiểu mình đang làm gì cho xã hội. thế là một bạn hỏi thế bác đã làm gì cụ thể cho đất nước chưa? mình mà là bác í, mình sẽ trả lời, tôi phân loại như thế là đã làm rồi đấy.

mình thì tự nhận hành vi không rõ ràng, thuộc thành phần cần kiểm tra.  Tiếp tục đọc

đầu tư

viết ý này trước khi đi ngủ. lúc chiều, ngồi với một bạn, kể câu chuyện, có một anh làm trong ngành nội thất, vật liệu nội thất, gặp mình. tự dưng mình lôi cái chuyện anh 60 tuổi ở mĩ tha về việt nam dự án làm sân golf để giảm chi phí. anh đại gia này chép miệng thán phục, anh tính 60 thì nghỉ, vì mệt quá. mình tự dưng buộc miệng, anh nghĩ vậy chứ không được đâu, vì thị trường nó biến đổi không ngừng, mình nhìn vào sự phát triển công ti thì biết công ti mình có theo được hay không, đó là doanh số và sự phát triển khách hàng.

tài lanh ghê hôn, anh này tự dưng khựng lại nhìn mình xong bảo hôm nào qua công ti anh tư vấn về vụ kiểm soát nội bộ tí. còn cái vụ buộc miệng đó, dân biz gọi là brain storm.  Tiếp tục đọc