ngàn lẻ một đêm chuyện

câu chuyện giữa hai chị em. mình tự nghĩ nên làm thế nào để phân biệt đâu là chị nói và đâu là em nói? thường xưng hô sẽ lộ ra nhân vật, nhưng làm sao để không lộ ? giống như truyện trinh thám vậy. kì này thì đánh đố hoặc không đánh đố với người đọc. bởi vì mình không thích quá lộ. cái này vui nè.

có hai người kia nói chuyện với nhau. ai là ai thì không biết được hoặc là không thích được biết. nếu tính ra câu chuyện của họ giống như một chuyện thần thoại đâu đó giữa hiện thực.

nếu bắt đầu phải là từ chuyến đi vũng tàu bảy tám năm trước. đoàn em có nhiều người lớn bé khác nhau. em được xếp ngủ cùng với hai chị lớn tuổi. phòng có ba cái giường đơn. em nắm giường bên. tối đó, đoàn em lấy xe đạp chạy lên tượng chúa chơi, tự nhiên em thấy không khỏe, cảm giác rất khó chịu, nên em về phòng mình sớm hơn mọi người rồi ngủ. đâu đến tầm ba giờ sáng em thấy mình ngồi dậy, thấy có người đứng ơi góc phòng, tóc phủ che mặt, em cảm thấy tức giận, la lên chị là ai lại vô phòng tôi, chị ra ngay, không tôi gọi bảo vệ. người này không nói gì vẫn đứng lì ra đó.

em đến lắc vai người này đẩy đến cửa. tức giận cảm thấy bị đột nhập. người này vẫn đứng đó không nhúc nhích rồi đột nhiên nắm lấy tay em nói cô ơi cho tôi đi theo cô. em hất văng tay ra la lớn đi theo tôi làm cái gì, chị ra khỏi phòng tôi ngay. cái hất tay mạnh mẽ đó làm tay em rớt khỏi giường, làm em bật mở mắt ra thấy mình đang nằm trên giường, góc đó không có ai, sau đó em xin ngủ chung giường với một cô, trên chiếc giường đơn. sáng hôm sau em bỏ đoàn về lại nhà. cảm thấy có vật trong phòng rất kì lạ? có một bức tranh trong phòng đó nhìn kì quái.

góc phòng có người thì không phải em không từng thấy qua. trong phòng ngủ hai vợ chồng em có người hay đứng đó mà góc đó kê một cái bàn. chỗ đó không đủ cho một người đứng thẳng. thỉnh thoảng cái bóng đó sẽ chạy xuyên qua tường mà bên kia tường là cái nhà tắm. không biết sao em không nghĩ đó là người. là vật yếm trong phòng. có hai loại một là hấp thụ linh khí tạo thành, hai là ép chú áp lên vật đó tạo thành. em nhớ ra hồi em mới về nhà chồng, bước vào phòng ngủ em thấy một đòn gánh má chồng em làm trang trí , được cột nơ cẩn thận. sau đó em phát hiện mấy đồ vật linh tinh không rõ để làm gì. mẹ chồng em thường cho vợ chồng em đồ cũ, để đầy trong phòng. em thấy ở nhà chồng em thường không may mắn và hay nghe lời. đến khi ra khỏi nhà nghĩ lại mình đồng ý chuyện đó thật vô lí. nhưng cảm thấy không cãi lại được.

có lần em mơ một giấc mơ thấy mình chui qua một đường cống lớn, vào một thành phố cổ, người rất nhiều nhưng im lặng đi đi lại lại, mặc đồ cũ kĩ. em đứng giữa đường hỏi thăm mà họ không ai trả lời em. cho đến khi em nghe ông nội em kêu em quay lại, nói em phải quay lại cái đường cống kia trước khi quá muộn. em thấy ông em mất mây năm rồi chợt em nghĩ cái thành phố này là gì. em vội vã chạy lại nơi em chui ra thì thấy một cánh cửa, em mở cửa ra chui vào thì em tỉnh.

có những giấc mơ nhiều năm sau em mới hiểu. có lần em mơ thấy chị bạn đồng nghiệp đã qua đời. chị rất đẹp, không có chồng con gì, một lần bị tai nạn rồi qua đời. mấy năm sau trong giấc mơ em gặp chị. hai chị em nói chuyện rất vui vẻ, chị hỏi em chuyện cơ quan, chuyện những người quen rồi chị nói chị thích em nên sẽ cho em một món quà, xong chị vẽ lên lòng bàn tay phải em. mấy lần em đi xem thầy, mọi người đều nói em được phù hộ không bị mấy thứ dơ bẩn. cho đến một lần có một bạn coi tarot bảo em chụp lòng bàn tay gửi qua. bạn bảo bạn thấy trên đó có một ấn kí, cái ấn này mạnh đến nỗi che gần hết thiên cơ. ừ thiên cơ, mười hai năm trước, giữa trưa tháng bảy có một đứa nhỏ cười khanh khách. có một bàn tay nắm lấy đứa bé đó. mười hai năm sau chị mới giải được trưa hôm đó chị thấy gì. có những câu hỏi chờ lời giải, nghiền ngẫm nhiều năm mới ra được.

em không có bỏ đứa con nào nhưng lúc em đi xem, thầy nào cũng hỏi em có bỏ đứa nào không. đứa đó ở tiền kiếp qua. à, vậy thì có thể hiểu được. chính nó làm em có thể đi qua thế giới kia. làm em thấy được những thứ khác rõ ràng. và dễ dàng trao đổi. không biết đó là tốt hay xấu. chị đọc chú lăng nghiêm đi chị, trị ma. họ phải gõ cửa để vào mà. cũng không thoải mái khi nghe tiếng gõ mỗi đêm.

tình cờ mình biết được một bạn trên đây có thể thấy thế giới song song. như trong inception. để tránh phải mơ mơ hồ hồ mình nghĩ phải thiền, chọn định trong tứ thiền để thực hành, nếu không sẽ đến lúc không biết thế giới nào là thế giới nào.

câu hỏi tự mình hỏi là vì sao chuyện này lại ngày một nhiều ra? chuyện giao nhau giữa các không thời gian khác nhau.

cuối thu

Một suy nghĩ 6 thoughts on “ngàn lẻ một đêm chuyện

Bình luận về bài viết này