cơ hội

một bữa, em nói với mình rằng em về vì ở lại nơi đó cũng chẳng để làm gì. tự dưng mình nghĩ về những lần ghé thăm hànội, nơi em đang nói đến.

đó là mùa xuân năm 2002, mình lần đầu ra ngoài ấy, bước xuống sân bay, chạy về cầu giấy và vào căn nhà còn thơm mùi vôi. mẹ mình về và mình ở lại 3 tuần. mình đã xuôi dốc Bưởi, ngồi xổm ăn ngô nướng. sáng ra chợ, lẽo đẽo theo một cô hàng xóm để cô mặc cả. cô rõ khổ. người phụ nữ cực nhất nhà và bị xem rẻ nhất nhà. mình chẳng hiểu vì sao cô vẫn ở lại ngôi nhà ấy. Tiếp tục đọc