lịch sử hay không lịch sử

sáng nào dậy cũng đọc facebook. facebook thì có tin bạn bè rồi các tin liên quan mà mạng bên việt nam và bên mĩ đều đưa. chỉ khác là bên việt nam là trang cá nhân đưa tin, bên mĩ là các hãng lớn đưa tin. thường những người viết nổi tiếng ở nước ngoài – hay còn gọi là cây bút họ không viết toàn bài, mà họ chỉ viết vài câu đơn giản. vì bài thì bị mua rồi, còn người nào viết độc lập, ngoại trừ các bài được báo mua thì họ public ở trang cá nhân để lấy tiền quảng cáo chứ không post trực tiếp lên facebook, nơi hay bị comment đập tan tành cá tính và miễn phí.

sáng nay, cô em ngoài hưng yên post một cảm xúc về tuấn vũ hát bản hai vì sao lạc. làm mình nổi hứng nghe xong nhảy qua nghe bản chờ em muôn kiếp do vũ khanh hát, xong đàn trong đêm vắng do sĩ phú trình bày. rồi còn nổi hứng muốn viết về nhạc vàng nữa. nhưng hồi trước có đọc một vài bài do các cô chú rất am hiểu về nhạc vàng nên mình muốn viết từ nhạc cách mạng, tiền chiến, đến nhạc vàng, nhạc đỏ, nhạc trẻ, rồi nhạc dịch. nghĩ lại nhiều và rộng quá nên để dành …khi nào tìm hiểu xong viết.  Tiếp tục đọc

bị chữ

hôm qua ngồi đọc blog của một bạn dịch giả. nhiều năm trước, trong một lần tình cờ tìm đọc và được giới thiệu dịch một truyện ngắn của milan kundera, mở ngoặc là do đụng chạm đến những người nổi tiếng đương thời nên mình sẽ giấu tên để mình viết được thoải mái và mang tính cá nhân triệt để.

mở ngoặc thứ hai là mình giấu tên những người liên quan trong bài viết nhằm không mang tính định hướng mà chỉ mang tính chia sẻ cái nhìn của mình hehe.

bởi vì, kinh nghiệm cá nhân của mình trong việc chia sẻ những vấn đề liên quan đến tốt xấu của một người khác/ cá nhân khác ta không nên chỉ đích danh vì tính nhất thời quan điểm ta và sự hạn chế trong nhận thức ta thì ta biết nó vô hạn. nói một cách khác theo như einstein tôi biết cái tôi không biết.

Tiếp tục đọc